tôi sẽ lặng im
rồi tôi cũng sẽ như chiều
lặng im mà ngóng đìu hiu đời mình
cõi về lạc bước chênh vênh
em còn đứng đợi tôi bên dốc đời ?
nầy vàng những đóa hoa rơi
gió mang đi giữa bời bời bão giông
nầy em xiêm áo lụa hồng
chìm trong hư ảo đau chồng nỗi đau
lặng ngồi với những cơn say
tôi ngồi chờ đuối vực sâu đời mình
quờ tìm trong những làn đinh
vết thương nào buốt đợi tình thăng hoa
lặng im với những chiều tà
nghe đau chăn chiếu dần xa mịt mùng
nghe chân dẵm cõi muôn trùng
và nghe hư ảo chập chùng trên tay...
nguyễn minh phúc
tháng mười, tôi…
mờ đêm nhạt dấu chân người
phố xưa im tiếng buồn mời mọc tôi
đèn khuya hắt tạt chỗ ngồi
tôi về với một mình tôi… tháng mười
nghe chiều lũng thấp chơi vơi
sương treo vương vấn rã rời dấu đêm
tháng mười còn nhớ hay quên
những con đường nhỏ phai tên phố chìm
đến cơn mưa nhỏ êm đềm
tôi về cũng lạ im lìm dửng dưng
đêm xiêu đổ bóng chập chùng
hàng cây xanh thả rưng rưng lá vàng
tôi ơi …còn chút khẽ khàng
của đêm… của ánh đèn vàng xước mưa
tháng mười vàng vọt âm xưa
tôi cầm sao hết một mùa cô liêu…
nguyễn minh phúc
chìa khóa tình yêu
ước chi em là chìa khóa
mở tôi một cõi thiên đường
đường tình trăm phương ngàn ngã
chắc gì em biết tôi thương
ước em khóa tình tôi lại
xa nhau chín đợi mười chờ
trái tim tôi còn nặng nợ
nên hoài gõ nhịp đêm mơ
sẽ không chìa nào mở được
hồn tôi em khóa chặt rồi
mà cũng chẳng cần em ước
đầy hồn tôi bóng em thôi
nầy em một trời thương nhớ
tim tôi đôi lúc rối bời
mà thôi em đừng lo sợ
chiếc chìa tôi đã… đánh rơi…
nguyễn minh phúc
- Từ khóa :
- NGUYỄN MINH PHÚC