- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GIÓ THÁNG TƯ, HUẾ MÙA KHÓI SƯƠNG

13 Tháng Tư 20154:11 CH(Xem: 34139)

 


TranhDinhCuong-thieunu
Thiếu nữ-tranh Đinh Cường

 

 

Gió tháng Tư


Cho tôi quá giang qua mùa nắng hạ
bỏ mặc phố trôi về phía thật xa
cho tôi quá giang về nỗi buồn hôm bữa
có còn người với góc phố chậm đưa?

Huế lặng lẽ thâm trầm lắm ngày mưa
cho tôi quá giang về một ngày trẻ thơ
tiếng cười giòn tan chảy tràn vào nỗi nhớ
hình như mưa cũng vội vã bất ngờ

Cho tôi quá giang vào nốt chiều bỏ ngỏ
nghe đất xưa thì thầm nỗi thương yêu
hàng long não thơm thơm mùi gió nắng
vờ như không tạm biệt nỗi dấu yêu

Mái tóc ngủ vờ rối một buổi chiều
khát cơn mưa quá giang về ngày phố
tôi quá giang tôi, chỉ chiều và gió
gió bâng khuâng gì mà trống rỗng phía sau


hoàng hoa

Đường về còn lắm hoàng hoa

mà nhơn gian ấy bỏ qua chặng dừng
đường về mắt gió rưng rưng
hỏi bao lâu mới chớm ngừng nhớ mong

nhớ mong hóa đá trong lòng
vít chi cọng gió vòng vòng ngày qua
xin người đừng mặc hoàng hoa
nỗi đau với cả nắng vàng võ nhau

người nơi nao sóng bạc đầu
vỗ nhau chi nữa quặn nhàu thế nhơn


Ngày có bình yên về nỗi nhớ rất xa

Ngày có bình yên khi lưng chừng câu hát
rớt cuối triền sông mùa hạ cháy khát khao
có lũ nhóc nằm mơ thấy mưa rào
tung tăng cười nước sặc vào cổ tích

Mấy chục năm ước được nghe lời ru mà thinh thích
tiếng gió đưa nhớ ai cười rúc rích
ước đôi mắt tròn xoe để được khóc nhè mỗi lúc nhớ xuyến xao

Mấy chục năm bình yên nằm ở đâu tựa chiêm bao
để trái tim lần hồi khất thực
để bàn tay cứ nắm hờ được mất
xuýt xoa hoài tiếc chi mãi mà đau

Con đường xưa đã đổi thay màu
từng bước đi cứ giật lùi phía ấy
nơi có còn
ngày bình yên về nỗi nhớ rất xa ?

 

Huế mùa khói sương

Anh bạn tôi lại bông đùa quá xá
cười hoàng hôn đã ngã
sõng soài trên chiếc mo cau
cười mà có chết được gì đâu
vẫn hăm hở vẫn bông đùa dù mặt trời đã về bên kia méo mó
mà quên nói lời tạm biệt
quánh một nỗi tròn vo
dăm ba hạt lệ thi nhau mà ngó
đau quá là đau
vui quá là vui
cười ha ha rồi úp mặt ngủ vùi

Anh bạn tôi lại nghiêng mặt cười và hát
từng chuyến đò qua sông
ơ hờ
ơ hờ
sông chảy về mô
tà áo lấm bùn khiến mưa nhỏ lệ
ai e ấp cười che cả vạt lấm lem
phiên chợ ế chiều nay phải nợ rồi - em
tuổi xanh kia mòn dấu
ngày có chờ người bán mua
tà áo ai phảng phất
trên mùi nhang trầm mây thu
làm chi trời Huế thâm u
làm chi thành quách hóa mù sương sa


Anh bạn của tôi lại cười và hát
bên tiếng ghi ta cũ sờn
bên chậu cúc vàng năm trước
và cười nhỏ giọt buồn tênh

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 46938)
Chúng tôi vây quanh xem người bán thuốc dạo biểu diễn trò chơi mảnh chai Người bán thuốc nhai nát ly thủy tinh
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45708)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44857)
Buổi chiều thứ 2 vắng người Anh ở không [ con dã tràng] cũng ở không Anh phía này lấy tay Viết trên cát tên em Con dã tràng phía bên kia xe cát
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 43692)
Tình yêu nở muộn Mùa bóc cái lạnh Đông đắp vào hơi thở anh. Em thảng thốt đợi cánh hoa Tình yêu thắp nắng Trái tim nở bung khát khao, thèm giọt hương anh tưới vào không gian em.
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44306)
1 rặng mồng tơi chia 2 nhà hàng xóm nàng nuôi tầm dệt lụa hong tơ chàng hàng xóm thường xuyên không việc [làm thơ] con bướm trắng ở không bay qua bay lại bay tới bay lui báo hại làm cô nàng cảm động chết luôn
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45299)
Em nằm cạnh trái tim anh Có nghe máu chảy trăm nhành yêu thương Trời xanh đầy tiếng chim vương Dòng sông đầy gió. Vườn thơm đầy lòng
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44116)
bắt đầu tháng tư rồi đó em em có còn nhớ quê nhà không đã ba mươi năm rồi nhìn bạn bè tôi lần lượt ra đi thế hệ chúng tôi đang già rũ, đuối chết mà quê nhà vẫn mù mịt, xa xăm
11 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 40098)
Xuân 1999, Lê Đạt rời Paris về Hà Nội, để lại tập thơ Mimơza (Từ Tình Epphen II) sáng tác trong khoảng thời gian ba tháng ở Pháp. Ông không dặn dò gì. Mimơza vẫn ở yên trên kệ sách, đợi. Đợi một dấu hiệu của nhà thơ. Bảy năm qua, dường như bảy năm cũng là thời gian ủ rượu, Lê Đạt cho Mimơza ra mắt và độc giả Hợp Lưu được ưu tiên nhận hương vị đoá hoa đầu.