- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Loài chi có vú mà không cho bú? / Đáng yêu như đòi yêu rất đáng...

23 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 127411)

 

nhucodatungxanh
Loài chi có vú mà không cho bú?

 

Chuyến xe Kinh kỳ đi xuống phía anh

phố nguyên từng nắm

người nguyên từng gói

cười nguyên từng lố

khóc nguyên từng chén

ô hô...

 

Đêm trạm kiểm dịch động vật

hạch hỏi anh con và người

cũng chỉ đầu mình tứ chi

loài có vú mà không hề biết cho bú

 

Tự nhiên đọc những bè bạn xưa cũ

chợt nhớ rưng rưng mình

bạn nguyên từng khối

lời nguyên từng nét

khóc nguyên một tiếng

lòng đau một nén

dương cầm

tây ban cầm

vĩ cầm

mà tình cũng đem đi cầm

 

Nhiều thiên kỷ rồi bỏ quên ly rượu bạn

nhớ nguyên một gói

say nguyên một tối

điên nguyên một đáy

thuốc nguyên một khói

 

Chuyến xe Kinh kỳ đưa anh xuống phía đó

nặng chi một tên

nhẹ cho một thân

chỉ chi một ngón

nhẫn chi một lóng

ô hô

ai tai... 

 

 

 

Đáng yêu như đòi yêu rất đáng...

 

Cứ đáng yêu như buổi chiều sầm sập

mưa một phát không đủ mát một ngày

nhưng đủ rộng lượng lòng người

và mở cửa tù lâu như là... lâu lắm

(mắc mớ chi kể lể thời gian)

 

 

Cứ đáng yêungày hóa vàng tro than

ghểnh cẳng nằm gác trọ

nếm mùi cư sĩ

kiêng khem cả tỏi nén hẹ hành

chay tịnh đời trai làm bác cóc già khả kínhtrễ tràng cái kiếng cận 0,75 diop

mơ màng cô chủ nhà trọ vài phút tênh hênh

 

Vẫn cứ đáng yêunhư thằng hàng xóm trọ cùng

trầy trật vật lộn thăng rồi giáng rề rồi phá sol rồi mí

viết bài ca cây lúa cây bông cây mơ cây mồng

tối nay tặng ả sề của hắn

vẫn rất cứ đáng yêu

 

Mà cứ đáng yêu nhe

mà cứ đáng yêu nhé

ngày nảo ngày nao bên hanh hanh vàng hanh hao màu bàng bạc trắng

dựng mình dậy như dựng cây lưu niên

đặt một bàn chân xuống mặt sàn

ngừi mùi thương hồ dầy dậy cơn mưa cũn cỡn

nghe lòng bàn chân dẫm đạp lên sống đời

bước về phía mơ hồ

nhặt đao lên thế thiên hành đạo

làm con bạc bịp

xin chén rượu giang hồ

cứ đáng yêu như đời đang yêu rất đáng

khơ khơ...

 

ĐaMi

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Ba 202011:41 CH(Xem: 15913)
Ai về gom gió đêm nay / Cho ta hong chuyện đắng cay cuộc trần / Nụ Quỳnh nở tiếng chuông ngân / Búp Ngâu hương đượm ái ân thuở nào /
02 Tháng Ba 202011:23 CH(Xem: 16204)
Máu đã cuồng lên màu tuyết trắng / Con sông dài là lệ của thiên lương / Là lệ nhỏ của muôn phương thầm lặng / Bồ tát qua sông cũng đoạn trường.
16 Tháng Hai 20204:43 CH(Xem: 16485)
Người dân Vũ Hán thảm sầu / Một trời ú ám nhuộm màu thê lương / Xuân về phủ kín màn sương / Khắp nơi phong tỏa, phố phường vắng tanh
16 Tháng Hai 20204:21 CH(Xem: 16303)
hãy kéo dài nụ hôn che lấp tiếng cười / để bước chân người trôi nhẹ / khuôn mặt sẽ mờ theo ngày mưa vỡ / nghìn trùng thanh xuân trong đôi mắt nàng Thơ
13 Tháng Hai 20207:42 CH(Xem: 17104)
khi người thức đợi bóng trăng / có con bướm nhỏ / chợt ngần ngại bay / tơ trời theo gió nhẹ lay / để em kết lại / nối ngày thành đêm...
08 Tháng Hai 202012:06 SA(Xem: 16904)
Ở xứ người Phan có lạnh không Phan / Chắc quanh năm hiếm gặp nắng vàng / Ở nơi ấy có con trăng mười sáu / Cả nỗi buồn chưa kịp quá giang /
07 Tháng Hai 202011:53 CH(Xem: 16827)
đôi mắt mỏi mệt không thể nhìn xuyên đêm / bóng đêm làm chúng ta mù lòa / hãy im lặng như thiền sư ngồi nghe tiếng côn trùng / nhớ lại đêm trừ tịch / chờ nghe tiếng thú đầu tiên mừng năm mới / ở đây ta chẳng nghe gì cả / trên cao độ của ngọn đồi chỉ có tiếng mưa rỉ rả / ngôn ngữ của im lặng /
24 Tháng Giêng 202012:31 SA(Xem: 16977)
Một chùa, một tháp, một sư nữ / Đứng ngắm nhìn nhau giữa hoàng hôn / Tôi đang trôi hay thành tiếng mõ / Cứ lửng lơ mê giữa vườn thiền?
23 Tháng Giêng 202012:31 SA(Xem: 16918)
Tháng giêng trải một màu nhung mươn mướt / Đón bước chân em qua thảm cỏ xanh / Mây vương vấn vờn quanh tà áo mỏng / Bờ vai gầy như cánh vạc mong manh.
23 Tháng Giêng 202012:00 SA(Xem: 17593)
Trở về đồi xưa / Nghe hạt cát trinh nữ / Nghe sóng biển cội nguồn / Những em bé còi cọc tròn đôi mắt ngây thơ nhìn máu đổ / Những làng quê lở lói lòng đen / Những núi đồi nham nhở mắt trắng / Những miệng cười đểu cáng rau ráu phận người