- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CÓ THỂ MÙA XUÂN NÓI VỚI ANH

27 Tháng Ba 201912:35 SA(Xem: 22873)

Mơ Xa - ảnh UL
Mơ Xa - ảnh UL
 

CÓ THỂ MÙA XUÂN NÓI VỚI ANH

 

Tấm huy chương còn mặt trái không ngờ 

Làm sao chiếu đời nhau nơi góc khuất

Biết tìm đâu tấm lòng chân thật

Se sắt theo nhau đi hết cõi người.

 

Có thể em còn nửa khoé cười 

tiếng lụa xé mười phương ai vãn 

Dẫu bầu trời muôn ngàn chấm sáng

Vẫn lẻ loi khi vắng một tinh cầu.

 

Có thể anh chẳng còn nữa buồn đau

Giấu một góc ngăn tim hình giọt lệ

Sờ qua vai nghe tuổi mình sóng bể

Quay hướng nào lòng cũng hóa nương dâu.

 

Có thể thời gian vừa trổ nhánh sầu

Tiễn ngày tháng của tình người ngao ngán

Ngửa mặt cười khan, đem lòng rao bán

Bầu trời anh mây xẻ lối điêu tàn.

 

Anh trót gieo vào cõi hỗn mang  

Cả vốn liếng của đời thừa vung vãi

Để bây giờ thánh thần cũng vụng dại

Xô đẩy anh, con chiên ghẻ lạc đàn.

 

Có thể anh ngạo mạn chẳng màng

Xem công danh, lợi lộc là phù thế

Và được mất chẳng qua trò con trẻ

Chỉ thời gian trổ lạch phía ta về. 

 

Anh đọc em - những phụ trang bên lề 

tưởng nghiền ngẫm trang đời toe cả gáy

suốt nẻo hoang vu lòng như cỏ dại  

tìm người làm vườn giẫy cỏ vun cây.

...... 

Vạch một nét chì vào tay

mùa xuân đã cạn lời tái bút 

những dòng thơ mang bộ mặt sáp 

sấp ngửa xuống hàng.

 

Nguyễn Huyền Thoại Vy


NGƯỜI ĐỪNG ĐỌC THƠ TÔI !

 

Này người, chớ đọc thơ tôi

chẳng có gì ngoài cơn gió lùa

trong căn nhà vắng

những âm ghép rời rạc

qua khu vườn lòng cỏ đã lên xanh.

 

Đừng đọc thơ tôi, những chữ trống không. 

bầy ký tự bám nhau lỏng lẻo

những phụ âm cười cợt nguyên âm - ôm vai bá cổ

thiếu nỗi nhân từ. 

 

Đừng đọc những bài thơ vụng đường tu

chữ nghĩa tôi như con chiên lạc bầy

chẳng dọn lòng trông cậy, không lớn khôn từng ngày.

 

Người đừng đọc những câu thơ nông nổi khói mây

lời tung hô ca ngợi khuôn sáo

ẩn sau nụ cười xã giao 

những dụ ngôn khoác áo đồng dao

chỉ dành cho người lớn 

mệt nhoài.

 

Này người, chớ đọc thơ tôi !

chẳng có gì ngoài khoé môi gượng gạo

nếm đủ bội bạc, ân tình

những câu thơ tôi tặng riêng mình

chẳng còn gì ngoài lau trắng

chẳng có gì thắp lên ngày 

mưa nắng ?

đã gội trên phế tích tiêu điều.

 

Đọc gì những câu thơ như ngọn cỏ liêu xiêu

rạp mình theo gió

đừng ví thơ như giọt cam lồ sau cùng đã cạn

nhân danh tự do

rao bán cả thánh thần. 

 

Đừng đọc những vần thơ lùi lại nhìn mình  

xuyên qua bản thể 

tôi đi tìm tôi

tìm nỗi buồn tro nguội

những ký tự sinh thành từ nước mắt 

cho câu hát ngân lên trong vắt

ứa ra từ tim.

 

Nguyễn Huyền Thoại Vy

 


SONATA THÁNG CHẠP

 

Tháng chạp dắt mưa về quán nhỏ

Ngày vẫn lên xanh, rêu khép nép hẹn hò

Tháng chạp mắc mưa vào nhớ

Ngực phố lô xô, mái ngói nghẹn lời

Vai chẳng rộng, tay chẳng dài 

Để che những ngôi nhà

xám lạnh .

 

Chuyến xe thổ mộ đi vào quá vãng

Chở chiều về qua nẻo đường muôn vạn

Giữa nhịp phố gầy, quán cũng nhỏ theo mưa.

*

Hàng cây tỉnh giấc trưa

Dụi mắt lá hiền minh

Sau mái phố lim dim ngái ngủ

Bỏ lại mùa thao thức sau lưng

Phố khép lại nụ cười ấp ủ

Nơi cánh cửa mùa thu đầy gió

Quán nhỏ vai gầy cũng ướt theo mưa.


Nguyễn Huyền Thoại Vy

 

 

NIÊM HOA

 

Một hôm cõng núi lên buồn 

Một tôi phác thảo nửa khuôn mặt mình

Một hôm ngồi với lặng thinh

Phủi tàng hoa các vô minh

nói cười 

Một hôm ngồi nhớ mặt người

Tay năm ngón núi xô trời cô liêu

Một tôi,

ngồi với quạnh hiu

Mỗi mình thương nỗi tiêu điều 

hoa rơi ...

 

Nguyễn Huyền Thoại Vy


 

NHỎ NHẸ VỚI MÙA XUÂN

 

Thương nữ là cỏ dại

nào phải đâu hoa nhường 

qua bao cuộc phù thế

biết rồi sẽ tang thương.

 

Hỏi hoa nội bên đường   

mai về miền bụi đỏ 

tình non như ngọn cỏ  

thiếp ngủ trên thung sầu.

 

Lời thì thầm nhỏ nhẹ

giấc miên xuân gọi mời

cỏ hoa mừng rẽ lối

gối đầu lên hoang đồi.

.......

Thương nữ là cỏ nội

đâu phải nhành thiên hương

mười ngón tay làm chiếu 

Đan giữa giấc miên trường. 


Nguyễn Huyền Thoại Vy


 

BUỒN 

 

Đừng hỏi vì sao buổi chiều thắp lửa

Mà sầu tư không cháy 

ngọn nến lụn dần cuối ngày  

Buồn sao mà cai được ?

Buổi mai gõ cửa chợ chiều 

mua thêm dăm ba điều ước 

làm quà tất niên

con gà và chị hàng xén thi nhau mắng như tát nước

khuyến mãi thêm một cái nguýt dài 

bác xe ôm dắt xe qua bên kia đường 

tránh đuôi mắt dao cau

sát thương

Gọi hoài gọi huỷ vận may nhật thực

người đàn ông bán tăm lầm lũi đi

bỏ mặc sau lưng năm cùng tháng cạn

Đừng hỏi ngã tư tấp nập

sao không bật hoài đèn xanh đèn đỏ 

để những chiếc xe đạp cải tiến 

còn dừng lại giữa ngã ba chiều rao hủ tiếu, cá viên chiên

thương chi những mảnh đời biến động 

ta và chiều vá víu nhau cho lành lặn nỗi buồn

nhân danh những hoàng hôn đã ngún 

đốt ngọn bấc ngày thành tro.

 

Nguyễn Huyền Thoại Vy
(18/01/2019)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Tư 201910:13 CH(Xem: 21536)
hoa nở dồn trên sóng \ sóng đập vào thời gian \ tự cái vuông ô cửa \ chợt thấy mình mong manh.
11 Tháng Tư 20199:19 CH(Xem: 20468)
Đi từ câu mẹ ru nôi / Em qua trăm nẻo đường đời nắng mưa / Lâu rồi em đã về chưa / Dòng sông vẫn giữ ngày xưa em hiền /
11 Tháng Tư 20198:38 CH(Xem: 22549)
Thật ra thì Hiên chưa bao giờ là con nhang đệ tử cửa Phật. Nhưng Hiên rất chăm đi chùa. Mà chả cứ chùa, nghe chỗ nào có đền thờ miếu mạo linh thiêng là mang lễ vật đến. Đến chỗ nào Hiên chỉ cầu xin có một thứ, ấy là tiền.
08 Tháng Tư 201910:51 CH(Xem: 20508)
Chiều tiễn anh như chiều tiễn nắng / Nắng vẫn chờ sau liếp hoàng hôn / Sông không chảy để lòng lưu bóng nắng / Và nỗi đau cũng đã hoá tâm hồn
08 Tháng Tư 20199:47 CH(Xem: 18991)
Khoảng thời gian ba thế kỉ XVII-XVIII-XIX là thời thịnh của thể loại truyện nôm. Các nhà văn thời này đều có chấp bút và đã lưu lại nhiều tác phẩm văn chương lôi cuốn nhiều thế hệ người đọc. Truyện Phan Trần là một truyện nôm ra đời trong thời kì này, cụ thể là khoảng cuối thế kỉ XVIII, trễ lắm là đầu thế kỉ XIX.
08 Tháng Tư 20199:11 CH(Xem: 21929)
"...một người bạn thân thiết nhất, gần như “con chấy cắn đôi”, đã rạn nứt khó có cơ hàn gắn; lạm dụng từ ngữ của giới kinh tế - chính trị, là phá sản! Và sự phá sản đau đớn này, không ngờ lại có liên quan, theo quy luật quả báo của đạo Phật, tới những chùa và biệt phủ ở một tỉnh miền núi vẫn phải xin Trung ương cấp gạo cứu đói..."
08 Tháng Tư 20191:46 SA(Xem: 20090)
Tôi không có tham vọng sẽ viết được hết về ba tôi, tôi chắc chắn không có đứa con nào có thể viết hết được về tình yêu của cha mẹ dành cho mình. Cái cách người đàn ông đó, lặng lẽ đi qua cuộc sống, vật lộn với nó, vắt kiệt mình cho công việc và để nuôi lớn một đàn con cháu, thật lạ lùng và kỳ diệu. Cái quá khứ âu yếm mà lặng lẽ của ba tôi, cuối cùng chỉ còn là những mảng ký ức.
05 Tháng Tư 20197:04 CH(Xem: 21556)
Cuộc tình với Tuấn đôi khi kéo tôi thoát được nỗi ám ảnh về Dy. Con đường quen thuộc dẫn chúng tôi đến điểm hẹn hò sẽ đi qua một cây bông gòn cổ thụ duy nhất trong thành phố này, tiếp đến là cây gạo sừng sững. Tuấn thành thạo như đó từng là chốn cũ của anh. Anh hồ hởi lịch thiệp chào chủ nhà hàng, trêu chọc hoặc ngợi khen lũ chó mèo cảnh nuôi trong lồng mà vẫn cẩn trọng bước phía sau tôi khi lên cầu thang. Tuấn sợ đôi giầy cao gót khiến tôi vấp ngã. Tôi yêu Tuấn vụng dại như lần đầu trong đời. Dẫu lúc này, tôi đã ba mươi tuổi. Tôi có chồng con, một mái ấm bình ổn khiến nhiều người thầm ước ao. Tuấn cho tôi cảm giác tôi vừa là một người đàn bà đúng nghĩa lại vừa được chiều chuộng, nâng niu như trẻ nhỏ.
05 Tháng Tư 20194:49 CH(Xem: 19740)
vấp ngọn gió bấc đầu đông / nên con chậm về với mẹ / để mẹ phải chờ đến thắt ruột gan / là lỗi của con / cơi trầu nằm im bên hiên nhà thiếu nắng / cây cau gầy đổ bóng xuống giậu thưa /
02 Tháng Tư 201911:03 CH(Xem: 20618)
Vân ra toà ly dị vợ. Thì chuyện đôi lứa nay hợp mai tan, thường mà. Ở thành phố bây giờ, ít ai quan tâm đến những cái phiên toà như vậy. Mà thực ra ly dị giờ êm lắm, mấy khi ồn ào toà tiếc lôi thôi đâu. Thuận tình ly hôn, đến toà hai anh chị đương kim vợ chồng, ký rẹt rẹt trước mặt thẩm phán là xong. Thành ra luôn cựu vợ cựu chồng.