- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG

20 Tháng Hai 20198:36 CH(Xem: 23255)



BE NOI - photo NguyenHoangNam
Bè Nổi - ảnh Nguyễn Hoàng Nam


TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG

 

Tháng giêng đọng giữa tay người

Thơm giọt nắng đổ ngát chồi lộc non

Tóc dài  thả xuống vai thon

Mướt xanh bờ cỏ, chập chờn, áo bay...

 

Buồn, thì em cứ khóc đi

Cớ sao, hiu hắt cứ ghì vào trong

Chiều , còn tràn với mênh mông

Mây  còn bay mãi giữa hư không ngày

 

Nghe như gió gọi tên ai

Để vu vơ nhớ  nối dài sợi đau

Buốt lòng, giọt nắng rơi mau

Ngỡ là giọt nước mắt trào chơ vơ

 

Ngậm ngùi dõi mắt mong chờ

Tháng giêng cứ mãi mờ vào âm hao

Vươn tay nhặt hết nỗi đau

Ngón tay rời rã còn đau đáu sầu

 

Kéo ngày  khép lại chênh chao

Bóng em nhoà nhạt tan vào hoàng hôn.

 

Biển Cát

 

 

 

MÙA XUÂN NẮNG ĐỖ

 

Thôi thì gửi nắng cho người

Tia vàng hiu hắt , giọt rười rượi chao

Đầy tay màu nắng hanh hao

Hong cho ấm những cơn đau bùi ngùi.

 

Nơi này chỉ có nắng thôi

Còn bao yêu dấu đã trôi theo người

Từ khi người bỏ cuộc chơi

Có con sáo nhỏ hót lời chia xa.

 

Nắng từ dạo ấy nhạt nhoà

Nỗi buồn trải suốt bao la tháng ngày

Mai vàng mấy độ lắt lay

Chỉ gió vờn thả hoa bay lửng lờ.

 

Mùa xuân tôi đứng ngẩn ngơ

Vu vơ hát mãi một câu mong chờ

Vươn dài chiếc bóng thẩn thờ

Ngậm ngùi nắng đổ chơ vơ bên thềm.

 

Biển Cát

 

 

GIAO THỪA

 

Đêm trừ tịch sao người không về để tôi mãi đợi

Trời cũng buồn nên cất hết những vì sao

Tôi ngước mắt lên chỉ thấy một màu thăm thẳm

Bóng tối phủ dày làm rượu sóng sánh đổ tràn tay.

 

Nhoà trong sương hương hoa đưa thoang thoảng

Mùi hương trầm hiu hắt tỏa mênh mang

Thời khắc giao thừa bâng khuâng khai bút

Dòng chữ ngập ngừng là nỗi nhớ thênh thang.

 

Mòn mỏi đi qua hết một thời tuổi trẻ

Nhặt đầy những ngậm ngùi trĩu nặng hành trang

Có bao nhiêu điều muốn quên nhưng vẫn nhớ

Để một ngày cuối năm sầu rưng rưng cố xứ quay đầu.

 

Về để nhớ để chờ một người không hẹn trước

Bao nhiêu lâu rồi mình lạc mất nhau

Dòng đời trôi chập chùng trăm nhánh rẽ

Người về một nhánh nào sao mãi mãi không tôi.

 

Đêm trừ tịch nghe buốt lòng trong nỗi nhớ

Chén rượu rót đầy chưa nhấp bỗng dưng say

Còn những muộn màng rưng rức một đời dài

Người không gặp làm sao tôi buông bỏ.

 

 

Biển Cát

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Hai 201910:53 CH(Xem: 25143)
Anh không thể mang đóa tinh khôi / Không thể nhặt nắng hồng sưởi ấm / Không thể trao nụ cười tưới tắm / gọi tên em làm gì... /
26 Tháng Hai 20199:58 CH(Xem: 22383)
Anh từ bên trong nhà bước ra khỏi cánh cửa , anh trở thành “ Một người khác ”. Khoảng cách rằn ranh giữa bên trong và bên ngoài là hai mặt tương phản trắng đen được thêu dệt chằng chịt bằng những đường ngang dọc, dọc ngang rối rấm như một đống bùi nhùi. Chỉ có tôi mới có đủ kiên nhẫn gở từng sợi nhỏ đan chen chi chít để tìm ra một cái gì đó ẩn giấu bên trong cái đầu của anh, nhưng đôi khi tôi cũng mù mờ và không đoán được anh đang nghĩ gì sau khi anh đã trải qua quá nhiều vết thương từ sâu thẳm trong tâm hồn và thể xác.
26 Tháng Hai 20199:50 CH(Xem: 21415)
Ngọt trái thơm hoa nhờ có cội / Sáng sông trong suối bởi còn nguồn / Đẹp đạo đẹp đời xin vẹn giữ / Hả lòng tiên tổ bởi cháu con.
25 Tháng Hai 20197:15 CH(Xem: 22958)
Em thích tung cánh thiên di / cõng giấc mơ quán quân / bay vào bầu trời xanh vô tận / chạm chiếc cúp một đời quanh quẩn / theo mây trời phiêu dạt về đâu?
25 Tháng Hai 20197:02 CH(Xem: 23153)
Em hứa bỏ thơ đêm trăng cuối chạp / Để biết rằng lời hứa sắc như dao / Sẽ cắt đứt sợi huyền ta nối kết / Sẽ đem về phấn khích của xiết đau /
25 Tháng Hai 201911:55 SA(Xem: 23040)
Quê tôi làng Ngọc, không xa Hà Nội. Tôi cũng hay về nhưng chỉ một lát lại đi. Bố tôi mất đã lâu, mẹ tôi già, bà đã hơn tám mươi, sống cùng gia đình anh cả. Tôi có về những dịp giỗ chạp thì cũng chỉ hỏi thăm mẹ được dăm ba câu. Đưa biếu mẹ ít tiền, hỏi xem mẹ có cần gì, có thiếu thốn gì không…Mẹ tôi những lúc đó thường bảo tôi là chả thiếu gì, ở nhà đã có anh cả lo đầy đủ. Mẹ thường tranh thủ nói với tôi vài điều với cái giọng đầy lo lắng, y như cái giọng ngày xưa, hôm người ôm vai tôi ở bến sông quê. Mà tôi thì lớn khôn rồi đâu có còn như xưa. Mẹ tôi quy y tại gia từ đận bố tôi mất.
20 Tháng Hai 20198:42 CH(Xem: 24203)
Hôm nay, một ngày đầu năm, nơi tôi ở trời lấm tấm mưa và sương mù còn giăng mắc mặc dù đã 10 giờ sáng. Có lẽ không hạnh phúc nào bằng ngồi trước lò sưởi với ly cà phê và vài cuốn sách -- chính xác thì phải nói là với mấy Web sites sách điện tử, hay e-book, trên cái iPad. Bằng hữu ở xa, giờ già cả cũng ít hoặc hết còn đi thăm nhau được. Ngoài trao đổi điện thư ngày một thưa thớt, chỉ còn cái thú làm bạn với sách. Thú thật chưa bao giờ tôi đọc sách báo nhiều như những lúc về sau này.
20 Tháng Hai 20197:42 CH(Xem: 21121)
Đê mê gió thổi giao mùa / Nghe trong hương khói bán mua nỗi niềm / Từng con tuổi rụng vào đêm / Thẩn thờ ai đợi bên thềm mai khuya /
20 Tháng Hai 20196:06 CH(Xem: 23400)
những nụ mai vàng chúm chím / trong lòng người đã mãn khai / bước vào vườn xuân bất tận / ngẩn ngơ gặp đóa xuân hoài /
20 Tháng Hai 20195:08 CH(Xem: 20902)
tôi chở mùa xuân về hết / trao em một cánh mai chiều / hình như ngoài kia đang tết / hay lòng tôi đã xuân theo...