- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÃ RƠI TỪ KHI NÀO

04 Tháng Mười Một 20188:27 CH(Xem: 24094)

PhamHoaiNam 7
Ảnh Phạm Hoài Nam


đã rơi từ khi nào

 

không thề xác tín được

nụ hôn luôn bí mật hiện đang phiêu du

nó sẽ dành cho bóng hình ẩn mặt

khi ý thức chẳng hiểu gì về sự phỉnh dụ của giọng nói

cưỡng lại cơn khát thèm chăng

con vật người theo quán tính duc vọng

tự nhiên nằm xuống

Không cần nói lời gì lúc bấy giờ

phó mặc linh hồn cho loài hồ ly lém lỉnh dẫn dắt

thỏa mãn sau những lần khát đói hừng hực lửa tình

ước ao phải chi có cái đuôi để rụng

chợt nhìn thấy lũ ma trong thinh lặng

đã thắp dùm ta đốm sáng niềm u uất

trí tưởng bắt đầu nghĩ về giấc mơ đang mang thai

bật cười, vòng kế hoạch hóa trong tử cung đã nhũn nhão

người đàn bà thích bỡn cợt niềm tin

thật ra rất nhàm chán cái lưỡi già nua không còn nhám nhúa

cũng chỉ là một cuộc chơi

người đàn bà đốt cháy thời gian với trò ba que xỏ lá

bóng tối luôn thuộc về hố thẳm nhớp nháp

bao giờ mới chính là ngày mai

bừng thức dậy

thấy mây xám bay ngang qua bầu trời

ta đang hít thở không khí sực nức mùi thú vật

 

 trích: sáu tám tặng bạn bè

 

dạ thưa:

trứng rụng phôi tình

hoài thai nhiễm sắc

ngậm thinh âm buồn

mở hai con mắt cội nguồn?

mù tương lai khóc

dại cuồng ta ơi!

 

khuôn đêm mở toạc

em cười

ướp hương tiếc nhớ

hiên trời gió đưa

rùng mình ảo mặt kinh xưa

em thôi nhật tụng

ta vừa tàn hơi

 

dạ thưa:

hình mộng mị rơi

câu thơ mê sảng

trối lời chết non

ta ôm gió đứng quay tròn

đêm bưng mặt khóc

hao mòn đời chưa

 

tình điên

dại với xanh xưa

bội thương dĩ vãng

đã vừa lòng nhau

ngực em hương tỏa ngọt ngào

trong ta ngờ vực

niềm đau ngút trời!

 

gió chướng 10/2018

 

khaly chàm

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười Một 20188:37 CH(Xem: 22828)
Những đứa trẻ mùa đông / Nô đùa cùng giá rét / Củ khoai lùi ấm áp khất thực tuổi thơ / Còng lưng chữ nghĩa đu đưa sợi dây vực thẳm trố mắt ngẩn ngơ /
31 Tháng Mười 20186:16 CH(Xem: 24275)
Vài phút nữa em thức dậy / Vậy là tháng mười sắp hết / Tình rét co ro em con mèo nhỏ / Em khoác áo vàng mùa dã quỳ mưa /
30 Tháng Mười 20189:28 CH(Xem: 24023)
Mưa không ngưng từ ngày cô bỏ đi. / Cô đếm từng đêm. / Đã 4000 đêm mưa. Từ khi cô đã cuống cuồng bỏ chạy, đã hấp tấp đến nỗi không kịp mang theo một thứ gì, cô lật đật lưỡi đưỡi, vấp váp, rồi vùng dậy, đứng lên, lao ra khỏi vùng phai tàn. / Phải rồi, ở đó, trong bóng tối mát dịu của người đàn ông ấy, quanh chỗ rợp đổ xuống của bờ vai rộng mà cô dựa vào mỗi đêm, quanh vồng ngực ấm mà cô chúi vào mỗi đêm, giờ chỉ là một vùng phai tàn. / Từ khi cô bỏ chạy, đã được 4000 đêm.
26 Tháng Mười 20188:54 CH(Xem: 26625)
Nhân dịp nhà văn Nguyên Ngọc giõng dạc tuyên bố ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam ngày 26/10/2018, xin đăng lại cuộc chuyện trò đã đăng trên Hợp Lưu mới chớp mắt đây mà đã 15 năm truân chuyên vận nước (ND)
26 Tháng Mười 20185:31 CH(Xem: 22234)
Từ nhiều năm qua, tôi nhận thấy Đảng ngày càng xa rời lý tưởng ban đầu của mình, “tự diễn biến” thành một tổ chức chuyên quyền, phản dân hại nước. Tôi không thể còn đứng trong một tổ chức như vậy. Tôi vẫn tin ở tương lai của đất nước, nhất là ở lớp trẻ, vì không có lực lượng vô luân nào có thể ngăn trở dân tộc này quyết định vận mệnh của mình. Nguyên Ngọc Ngày 26-10-2018
22 Tháng Mười 201811:45 CH(Xem: 25200)
Có bài thơ nói về cuộc đấu tranh dân chủ / Cứ gì phải Điếu Cày thông qua Mẹ Nấm / Việt Nam của em của anh của chúng ta / Thôi để cho người ta yên đi anh...
22 Tháng Mười 201810:18 CH(Xem: 23524)
Trời tháng mười nắng mưa giễu cợt / Nắng nghiêng vai mà mưa rớt lưng chừng / Ta bỗng nhớ lâu rồi mình không khóc / Vậy mà hôm qua nức nở với người dưng /
22 Tháng Mười 20188:40 CH(Xem: 22488)
em có nghe vô cùng / gọi mây về với núi / gọi suối về với rừng / gọi sông về với biển /
22 Tháng Mười 20187:26 CH(Xem: 22127)
làm nghệ thuật vì tôn chỉ / mỗi lần đọc là thổ huyết / vì cái gì mà chờ đợi / các tượng đài bổng dưng đổ sụp… /
22 Tháng Mười 20185:17 CH(Xem: 21553)
mờ đêm nhạt dấu chân người / phố xưa im tiếng buồn mời mọc tôi / đèn khuya hắt tạt chỗ ngồi / tôi về với một mình tôi… tháng mười /