- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Những Bài Thơ Mặc Niệm Thu

10 Tháng Mười 20143:11 SA(Xem: 35271)


PhamHoaiNam 12
Ảnh Phạm Hoài Nam


MẶC NIỆM THU

 

ngày ngôn từ đã vỡ

tôi cố gửi đến em một nỗi nhớ

cơn bất lực tràn về

tiếng nói bị hút vào bóng tối trống rỗng

đêm loãng ra trong hỗn mang nắng

con thạch sùng ngồi hát lời tay

tiếng thét trong giấc mơ ngày úp mặt

mấp máy hình môi

những giọt màu vặn vẹo hổ phách

chốn mai phục của cơn buồn

phác họa nỗi đau không lời

chiếc não bệnh tật nở ra trong màu xanh giả tưởng

người đàn ông về nằm thu lu trên đám rêu

chữ thì thầm bị rỗng ruột

nỗi nhớ được trả lại

không thể gửi được gì cho nickname Người dùng Facebook

vỏ ốc vòng xoay

khai quật một cảm thức cũ giữa hình hài bài thơ cũ

niềm vui tan biến đã lâu

ngày thất lạc một bụi ố rách rưới

hài cốt ngôn từ được tẩm liệm

về cháy dưới mù sâu.

 

 

THẬP TỰ  ĐÔNG

này là sáng bên này là tối

nhặt chiều vui khéo khéo lụa là

này hình dung bên này là tuổi

thuyền sông trôi nhấp nháy sao sa

 

Màu thân thể ngó chừng cũng cũ

có nỗi buồn đóng vảy hom hem

cơn co rút chảy tràn mộ chí

trận siêu sinh là chút êm đềm

 

đồi vĩnh hằng ngày chưa kịp hóa

sắc nguyên trinh không hẹn tháng dài

buổi mất ngủ già như quá khứ

cùng nỗi buồn thành chuỗi song thai

 

đẩy mùa thu đứng về cuối phố

nhẹ niềm vui chút chút xoa nhàu

anh thập tự vác mình qua đêm gió

lạnh ngàn ngàn nỗi nhớ lung sâu.

 

 

 

ĐỊNH NGHĨA

Bài thơ buồn bỏ chữ đi tu

em bỏ mặc tôi phương nào mải miết

mảnh vườn cũ rêu tàn phai chứng tích

trăm năm già trong tiếng hát hôm qua

 

Ngày đuổi bắt nhau giữa mùa chật hẹp

nhánh thời gian gầy guộc rũ thiên hà

để lặng lặng cho nỗi buồn an táng

để manh nha vô cảm khép mùa qua

 

sau quá khứ có những điều không thật

sau tình xa vô thời lượng lối nhàu

mở ký ức có nỗi buồn đã vỡ

với hình hài dụ dỗ nụ hôn đau

 

sau ký niệm có bài thơ chết yểu

sau bặt âm không một tiếng dư vang

anh đã để mặc anh mùa an nghỉ

để bài thơ một chấm lặng cuối hàng.

 

LẠI VỀ GÓC TỐI

có góc tối mùa thu gọi tôi về trú ẩn

cuồng phong xa

khi những con số đã nhòa đi ý nghĩa

chợt thèm một vòng ôm chính mình

cho những siêu độ song sinh

mùa thu chết đuối trong âm u

giọt nước mắt tử nạn được về chôn trong nghĩa trang hồi ức

co ro tiếng nói của những ngày mất mặt

cơn lũ đã phong tỏa các con đường

tiếng hát anh không thể tìm đến em

về suy kiệt nằm trong góc tối

hấp hối khúc cảm giác cháy khét

chờ tiếng kinh chiều

Ave Maria

vùng trời vỡ ra nghìn giọt sám hối

màu mây áp thấp lẫn vào quá khứ không có thật

anh chọn cho mình một tiếng đau trong bài thơ đã cũ

gió rú đuổi bắt mùa thu trên cánh thời gian

lạnh một sinh phần

tiếng nói méo mó thoát ra từ chiếc chân răng rưng rức mủ

tìm một chỗ ngồi cho ngày qua vốn chật chội trên trái đất này

giữa góc tối của mùa thu trú ngụ

nắng đã lìa cành trong chạng vạng siêu sinh

 

 

Phương Uy

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 6161)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 4148)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4976)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 6086)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà
03 Tháng Mười Một 20234:47 CH(Xem: 5191)
Em ăn rau tôi ăn thịt / Mà xương xóc đã phồn vinh / Chúng bảo yêu là giả tạo / Ừ thôi cái nắng xập xình
01 Tháng Mười Một 20231:28 SA(Xem: 6935)
Liêu xiêu lối nhỏ mưa dầm / Vai gầy Mẹ gánh tảo tần vì con / Gánh đời vất vả héo hon / Rảo chân Mẹ khắp lối mòn bể dâu
01 Tháng Mười Một 202312:55 SA(Xem: 4735)
Hun Sen đã chính thức chuyển quyền cho con từ ngày 22/8/2023. Tuy Hun Manet là Thủ tướng mới nhưng Hun Sen vẫn có một ảnh hưởng gần như tuyệt đối từ phía sau hậu trường. Hun Sen viết trên trang Facebook – “Đây chưa phải là kết thúc. Tôi còn tiếp tục phục vụ ở những cương vị khác ít nhất cũng tới năm 2033” (tức là mười năm nữa, lúc đó Hun Sen 81 tuổi). Tìm hiểu về giới lãnh đạo bao gồm hai thế hệ Cha và Con của chính trường Cam Bốt hiện nay và ít ra trong 10 năm tới thiết nghĩ là điều rất cần thiết.
24 Tháng Mười 202311:00 CH(Xem: 5754)
Cạn mấy ly rượu mạnh với anh chủ khách sạn Huy Hoàng để xóa đi cái âm khí nặng nề ở nghĩa trang Hàng Dương, tôi loạng choạng trở về phòng, đóng sầm cửa lại, nằm vật ra giường, chìm ngay vào giấc ngủ. Tiếng gõ cửa làm tôi giật mình thức giấc. Cửa mở, cô gái có khuôn mặt trắng hồng, dáng thon thả, tha thướt trong bộ đầm dài bằng lụa màu mỡ gà; từ đôi mắt, hàng chân mày cho đến làn môi đều xinh tươi... / -Cô tìm tôi? /-Dạ, biển đẹp như vầy, anh ngủ làm gì cho phí, đi dạo với tôi nhé. / Chúng tôi tiến ra bờ biển. Gió lồng lộng, mát rượi, sóng biển vỗ bờ cát trắng rì rầm. Ngoài xa ánh đèn các con thuyền đánh cá thao thức, nhấp nháy khôn nguôi.
24 Tháng Mười 202310:38 CH(Xem: 5943)
Hàng ngày trên con đường kiếm sống, thỉnh thoảng ta vẫn nghe trên cây khế trước nhà tiếng kêu của một loài quạ “ăn khế trả vàng, may túi ba gang mà đựng”. Dân ta ai cũng may sẵn những chiếc túi ba gang. Thời mở cửa, ai cũng hăm hở, ai cũng tưởng mình đã hốt đầy vàng trong cái kho của trời đất. Có biết đâu rằng vàng đã cho đi cả, chỉ còn lại sỏi và đá trong chiếc túi ba gang của mình. / Ta cho đi hết, cho hết cả … từ tài nguyên, của cải cho đến những giá trị cốt lõi. Và thế là đất không còn lành, chim không muốn đậu. Bầy chim túa đi thiên di mang theo tất cả, cả tuổi trẻ, tình yêu, nhiệt huyết,… rời bỏ đất nước mình!
24 Tháng Mười 20235:59 CH(Xem: 5488)
Em có buồn khi phải chia tay / Làm sao quên được phút giây này / Ngày mai tôi chết ai còn nhớ / Mộng đã không thành mây vẫn bay