BỨC TƯỜNG
Bức tường rêu xanh
Loang lổ thời gan
Người thiếu phụ ru con mòn mỏi
Vắt kiệt bầu sữa trăng rằm
Nhát chém thời gian
Bức tường rêu xám xé toạc
Người đàn bà bàn chân nứt nẻ
Quang gánh oằn cong quê xứ con người
Gánh oan hờn sóng biển
Gánh cát trắng thù hằn
Cơn bão thời gian
Bức tường rêu khô đổ sụp
Bà cụ già nón lá điêu tàn
Sì sụp chân tường máu đỏ
Khóc than …
Trần Quang Phong
VỈA HÈ
Vỉa hè…
Những viên gạch thời gian
Chất chồng bao oan khiên
Chứa chan bao nước mắt
Ánh đèn vàng bóng người con gái
Tóc xõa heo may
Vật vờ chiếc lá khô bay
Những phận người tối tăm chân cỏ
Mưu sinh đốm lửa
Con bé ngái ngủ cánh chuồn
Rưng rưng giấc mơ cánh đồng óng ả
Vỉa hè mưa ngâu…
Cội bồ đề thở dài cúi mặt
Những viên sỏi mỉa mai
Giọng rao hàng vọng câu kinh cứu khổ
Những bóng người nát rữa
Tan vào lặng lẽ sao khuya
Góc đời vụn vỡ
Tiếng khóc trẻ thơ nhói vào đêm khát sữa
Vỉa hè tháng bảy vu lan…
Nén nhang
Ngui ngút đỏ
Đâu phải dành cho những hồn oan
Thắp cầu nguyện những con người không nơi trú ngụ…
Trần Quang Phong
GIỌT THIỀN
Chiều xưa ươm giọt ưu phiền
Dìu em qua phố ngoan hiền nắng rơi
Cuộc trần tím áo em tôi
Còn tôi lãng đãng một đời chông chênh
Phố vắng em chợt buồn tênh
Tôi không em chợt ngông nghênh cõi người
Em nợ tôi một nụ cười
Tôi nợ em chỉ một lời hóa duyên
Đêm nay sương rụng giọt thiền
Mười phương nở trắng đóa sen không mùa
Trần Quang Phong
- Từ khóa :
- TRẦN QUANG PHONG